diệu thủ đan tâm

Ngày 20.10, trao đổi với PV Thanh Niên, ông Ninh Văn Khanh, Chủ tịch UBND xã Tuấn Việt (H.Kim Thành, tỉnh Hải Dương), cho biết cơ quan công an đã bắt giữ Nguyễn Văn Hà (29 tuổi, trú tại xã Tuấn Việt, H.Kim Thành, Hải Dương) để điều tra về các hành vi liên quan đến hoạt động tín dụng đen. Diệu Thủ Đan Tâm - Vân Khởi Nam Sơn. Niên thượng, sinh tử, ôn nhuận tinh anh thụ x táo bạo độc nhất tinh anh công, hiện đại, HE Tích phân: 148,750,624 Nguồn: Tấn Giang ๖ۣۜHưởng thọ theo sổ tử thần: Hoàn 105 tuổi + x lần chết lâm sàn ๖ۣۜNhử mồi Kéo dài thượng một Vào lúc 18 giờ 30 ngày 13/11/2019 ( 17/10/Kỷ Hợi), tại Giới đàn Diệu Tâm, do BTS GHPGVN tỉnh Đồng Nai tổ chức, các giới tử sa di tập trung về giới trường tăng, giới tử sadi ni tập trung về giới trường ni. Ban cung nghinh và Điển lễ cung thỉnh Hội đồng thập […] ĐỌC ONLINE. TẢI EBOOK Diệu Thủ Đan Tâm AZW3. TẢI EBOOK Diệu Thủ Đan Tâm PRC/MOBI. TẢI EBOOK Diệu Thủ Đan Tâm EPUB. TẢI EBOOK Diệu Thủ Đan Tâm PDF. Đăng nhập bằng. Đăng nhập. Vui lòng sử dụng Gmail để comment hoặc đăng nhập tài khoản. Không làm ebook cho tài khoản sử dụng Mới đây, trong buổi phỏng vấn kín với giám khảo cuộc thi Miss Grand International 2022, Thiên Ân đã tiết lộ điều mà cô cần nhất lúc này. Có lẽ, khi nghe những gì nàng hậu chia sẻ, người hâm mộ chắc chắn sẽ thấu hiểu, thông cảm với những áp lực mà đại diện của Việt Nam phải đối mặt. Atm Online Lừa Đảo. Skip to content -Diệu thủ tiên đan do Hắc Bạch Team thực hiện bao gồm Edit Bích Hường Trans Liên Thanh -Tác giả -Tên khác -Nội dung con đường tu tiên của 1 nữ quái vô địch. Mặc dù là truyện tranh thiếu nữ, nhưng không ít các tình tiết tranh đấu, ai bảo tôi thích thể loại shounen chứ lời tác giả, không hẳn là thể loại tình cảm hay mạo hiểm gì hết, xin cho một trào vỗ tay cho các nhân vật soái ca mỹ nữ nha -Mục lục Chap Chap Chap Chap Chap Chap Chap Chap Chap Chap Chap Chap Chap Chap Chap Chap Chap Chap Chap Chap Chap Chap Chap Chap Chap Chap Chap 7 Chap 8 Chap 9 Chap 10 Hiếm thấy, Hà Vũ Bạch không nhìn thấy em trai trong phòng bệnh của Âu Dương Diễn Vũ.“Vũ Hoàng đâu?” Cậu mệt mỏi làm ổ trong sofa, giơ tay lên vỗ vỗ vai.“Ban đêm chạy rồi, còn không đi, cơ bắp trên người sẽ héo rụng.” Âu Dương Diễn Vũ hiện giờ vẫn chỉ có thể nằm nghiêng, để tránh đè phải vết mổ. Y nhìn Hà Vũ Bạch vẻ mặt tiều tụy, đau lòng cau mày “Cậu tối nay vẫn ca đêm?”“Vừa nãy điều trị khẩn cấp nhận một người thai ngoài tử cung vỡ, tớ chờ bên chủ nhiệm Lãnh giải phẫu xong nhận người bệnh.” Hà Vũ Bạch xắt một quả cam bày trên bàn nhỏ bên cạnh, dùng ánh mắt hỏi Âu Dương Diễn Vũ muốn ăn không, người sau lắc miếng cam chua ngọt ngon miệng, lời Hà Vũ Bạch giấu trong lòng cả ngày cũng đã lên men đến cực hạn “Diễn Vũ, cậu và Vũ Hoàng...... từng ở bên nhau?”Âu Dương Diễn Vũ phản ứng một lát mới hiểu được ý Hà Vũ Bạch, đường cong trên mặt lập tức bày ra khuynh hướng cụp xuống.“Thật không hổ là thỏ 3 miệng, để lộ chuyện.” Y oán giận một Vũ Hoàng cầm tinh Vũ Bạch mím môi, một lát sau hỏi “Tớ không phải muốn thăm dò đời tư của các cậu, nhưng mà Diễn Vũ, cậu đã chịu cùng Vũ Hoàng...... ừm...... sao không thể mở lòng đón nhận nó?”Tiếng thở dài trên giường bệnh không nghe nổi, Âu Dương Diễn Vũ giơ tay bắc lên trán, ánh mắt lộ vẻ hơi phiền muộn.“Tớ thật ra...... rất hâm mộ ba tớ, làm chuyện mình thích, làm người phụ trách thiết kế phòng làm việc, phiền não lớn nhất mỗi ngày chính là công nhân thi công lại sai số màu sơn.” Y cau mày, “Nhưng Tiểu Bạch, sáng hôm đó tớ mở mắt ra, nhìn thấy Vũ Hoàng, đột nhiên ý thức được hai bọn tớ nếu ở bên nhau, chỉ có thể là nó sống cuộc sống nó muốn — chơi bóng, huấn luyện, giành vinh dự, nhận được chú ý của cả thế giới. Cho nên tớ quyết định ra ngoài, để bản thân trống rỗng, chỉnh đốn tâm tình.”Hà Vũ Bạch cười khổ “Chẳng lẽ Vũ Hoàng như vậy, không xứng với cậu?”“Không phải, không nói nó không xứng với tớ!” Âu Dương Diễn Vũ hiếm thấy lộ ra vẻ ủ rũ, “Nhưng thực tế, tớ cần một người giống cha tớ, mặc kệ có phiền phức lớn cũng có thể nghĩ ra cách giải quyết...... chia sẻ áp lực thay tớ.”Đứng dậy ngồi bên giường bệnh, Hà Vũ Bạch xoa cánh tay y xoa bóp giúp y “Thành thật mà nói, người giống chú Âu Dương rất khó tìm, hơn nữa cũng không phù hợp. Tính cậu quá mạnh mẽ, Diễn Vũ, nếu tìm một người cường thế giống cậu, chỉ sẽ cãi vã không ngừng.”Âu Dương Diễn Vũ ghét bỏ bĩu môi “Nhưng thằng em cậu thường xuyên có thể chọc tức tớ tim ngừng đập đột ngột!”“Dùng hiểu biết của tớ với Vũ Hoàng, tớ có thể đảm bảo, nó cho rằng đó là đối xử tốt với cậu.” Hà Vũ Bạch cười khẽ, “Cứ quyết định vậy đi, không phải tớ thiên vị Vũ Hoàng, để vuột mất nó, cậu có lẽ cũng không tìm được người có thể bao dung cậu hơn nó.”Rũ mắt suy nghĩ, Âu Dương Diễn Vũ vẫn lắc lắc đầu “Chuyện này cậu kệ đi, Tiểu Bạch, dựa vào tình hình kinh tế bây giờ của Vũ Hoàng, nhà tớ cũng sẽ không đồng ý.”“Ờ...... hợp đồng của Vũ Hoàng không phải ký lương hàng năm 7 triệu đô sao?”“7 triệu đối với cha tớ mà nói, tính là tiền sao?” Âu Dương Diễn Vũ trợn mắt trắng.“Sẽ tăng lên mà, chờ nó chuyển giao ít nhất có thể trở mình, chơi có thành tựu còn sẽ có phí phát ngôn nhãn hiệu. Nó trẻ như vậy, tương lai có rất nhiều cơ hội.”“Đừng nói nữa, nó lần này về nước không đánh tiếng với đội, đắc tội huấn luyện viên đội bóng và quản lý còn có nhà đầu tư. Tớ tìm một đống nhân tài mới đè chuyện xuống được, nếu không nó sau này chỉ có thể đến trường bóng rổ chạy trẻ con thôi.”Hà Vũ Bạch khó xử cau mày “Chuyện này trách tớ, quá lo lắng thông báo với nó.”“Không, chỉ trách bản thân nó, xin nghỉ với huấn luyện viên không được sao? Cứ nói trong nhà xảy ra chuyện, ai lại sẽ không hợp tình người như vậy. Nhưng nó làm thế nào? Không nói một lời chạy khỏi khách sạn, tớ nếu là huấn luyện viên, lại nhìn thấy nó phải nhét nó vào khung rổ.” Âu Dương Diễn Vũ trở tay cầm cánh tay Hà Vũ Bạch, “Tiểu Bạch, em trai cậu làm việc không suy nghĩ hậu quả, tật xấu này không sửa, tớ khẳng định không thể ở bên nó.”“Ừ, tớ sẽ giáo dục nó.” Hà Vũ Bạch gật gật đầu.“Ít bận tâm, cũng không phải con cậu đẻ.” Chịu đựng đau đớn trên lưng, Âu Dương Diễn Vũ hơi dịch vị trí ghé sát vào trong ngực Hà Vũ Bạch, “Ài, vẫn là Tiểu Bạch của tớ tốt, thông minh tài giỏi đáng để dựa vào, nếu không thì hai bọn mình bên nhau đi.”Trịnh Vũ Hoàng đẩy cửa đi vào, sau khi nghe thấy nửa câu sau của Âu Dương Diễn Vũ, lập tức không vui khơi lông mày “Hai các anh bên nhau, lãng phí tài nguyên.”Hai ánh mắt mang theo sát khí bắn về phía cậu, tiếp đó Hà Vũ Bạch thay Âu Dương Diễn Vũ đập gối lên người em trai.Bản dịch chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và WordPress xong người bệnh vỡ thai ngoài tử cung dẫn đến xuất huyết trong kia, Hà Vũ Bạch hỏi Lãnh Tấn xin chìa khóa phòng làm việc, cậu buổi tối muốn qua đêm ở đây. Giường phòng nghỉ cậu không ngủ quen, vẫn là thân với ghế sofa cùng kiểu trong phòng làm việc của Hà Quyền Tấn nhìn đồng hồ, lắc lắc đầu nói “Tôi đưa cậu về nhà, tắm nước nóng, ngủ ngon mấy tiếng. Mai cậu 10h quay lại, việc buổi sáng tôi làm thay cậu.”“Không cần, tôi —”“Được rồi mau đi lấy đồ.” Lãnh Tấn phất tay cắt ngang Vũ Bạch dẹt miệng, xoay người về chỗ ngồi thu dọn túi. Khẩu khí của chủ nhiệm nghe rất sốt ruột, nhưng giải phẫu thuận lợi lắm mà, không hiểu đối phương sao lại này Lãnh Tấn đang hối hận chuyện nhắc đối phương tắm nước nóng, đầy trong đầu hắn toàn là hơi nước mờ mịt, đến hình ảnh này nọ trong phòng tắm. Kích thích đã lâu không cảm thụ, giống như siêu vi khuẩn ăn mòn trung khu thần kinh của dọn đồ đạc xong, Hà Vũ Bạch đeo túi đứng trước mặt Lãnh Tấn, nhìn hắn vẫn mặc đồ giải phẫu hơn nữa không có ý định thay quần áo, hỏi “Chủ nhiệm Lãnh, anh không thay quần áo?”“À, đến phòng vệ sinh trước đã.” Lãnh Tấn ném chìa khóa xe cho cậu, “Cậu và Tiểu Nghị vào xe chờ tôi.”“Ờ.”Lúc đi lướt qua người Lãnh Tấn, Hà Vũ Bạch thấy da hắn hơi đỏ, bèn trở tay thử gáy Lãnh Tấn. Cảm giác được chỗ bàn tay tiếp xúc nóng hổi, cậu la lên “Á, chủ nhiệm Lãnh anh sốt rồi.”“Không đâu! Là bật gió ấm điều hóa lớn quá!”Lãnh Tấn cắn cơ siết chặt, hất tay cậu ra, xoay người đi tới phòng vệ sinh. Hà Vũ Bạch đứng tại chỗ, nhìn tay mình, trong lòng hơi tủi làm gì mà anh dữ với tôi!Trốn trong phòng vệ sinh dùng tay giải quyết, dục hỏa bốc lên của Lãnh Tấn rốt cục suy giảm. Hắn rửa sạch tay, lại dùng nước lạnh xối mặt, hai tay vịn cạnh bồn rửa tay nhìn mình trong gương —Từ cánh mũi xuống đến đôi môi chạm trổ hai nếp nhăn mũi, rõ ràng nhắc nhở hắn đã không còn trẻ tuổi nữa. Nhưng mà từ rất lâu đã mọc cái này rồi, hắn cố gắng nhớ lại, hồi học đại học đã có? Hồi đó bạn học đều nói hắn thoạt nhìn hơi dữ qua Tết đã là người 40, nhưng không có nghĩ là hắn không được. Ít nhất từ biểu hiện vừa rồi đánh giá, không kém hơn tình trạng hồi hơn 20 tuổi. Có kích thích rất bình thường, nhu cầu sinh lý là con người đều có, chỉ là đối tượng sản sinh kích thích......Ài, nỗi bi ai của người đàn ông độc đầu tùy ý giọt nước trên lọn tóc nhỏ xuống bồn, Lãnh Tấn nhìn chằm chằm giọt nước kia theo sứ trắng lăn xuống. Giọt nước lớn lăn đi lại tụ lại dính vào giọt nước nhỏ trên mặt bồn, tích thành một viên tròn tròn mập mập, cuối cùng biến mất ở rãnh nước khăn giấy lau khô tay, Lãnh Tấn lấy điện thoại ra, lướt ảnh lúc trước chụp Hà Vũ Bạch. Đang xem, ngón cái của hắn không tự chủ được xoa đôi môi trong bức ảnh — Không biết, dùng đầu lưỡi cạy mở hai cánh môi luôn mím lại với nhau kia, là cảm giác là...... tuyệt vời lắm đi?Nhưng không được, hắn lại nghĩ, Hà Vũ Bạch thoạt nhìn không giống người phóng túng. Lùi một vạn bước nói, cho dù hắn nhìn nhầm, nhưng quan hệ công việc vắt ngang ở đó, sau này ở chung rất lúng màn hình cảm ứng được chuyển động của ngón tay, lướt đến một tấm ảnh. Lãnh Tấn vừa nhìn thấy khuôn mặt con trai lập tức tỉnh táo lại, tan biết mọi suy nghĩ.Đứa nào re-up là chóỞ trong xe chờ cha đến buồn ngủ, Trình Nghị nghe thấy tiếng cửa xe bị va chạm, miễn cưỡng hé mắt ra.“Cha à, cha chậm quá đi......”Lãnh Tấn không tiếp lời, giương mắt từ kính chiếu hậu nhìn chỗ ngồi phía sau. Đầu Trình Nghị gối trên đùi Hà Vũ Bạch, đang đắp trên người chính là một chiếc áo khoác chờ giặt hắn vứt ở ghế Vũ Bạch nói “Chủ nhiệm Lãnh, Trình Nghị mệt rồi, không thì về nhà anh trước đi, tôi lát gọi xe từ đó là được.”“Đưa nó về trước rồi tôi đưa cậu về, dù sao cũng không xa.” Khởi động xe, Lãnh Tấn quay đầu, “Này, oắt thối đừng ngủ trên xe, lát xuống xe lạnh.”Trình Nghị nhắm hai mắt lầm bầm “Cha, mai con muốn xin nghỉ, ở nhà ngủ một ngày được không.”“Bây giờ lại không được? Vậy con không làm được bác sĩ đâu.”Lãnh Tấn câu khóe miệng. Hắn phải không ngừng nói chuyện với oắt con, nếu không lát nữa thật sự ngủ, xuống xe cảm lạnh lại phát sốt sẽ gay go, gần đây cảm cúm đang tăng lên phạm vi ngữ khí ung dung của Lãnh Tấn, Hà Vũ Bạch cảm giác ngọn lửa không rõ lúc nãy của đối phương hình như đã tản sạch. Được rồi, cậu nghĩ lại, tính cách chủ nhiệm Lãnh, âm quang tròn khuyết tùy thời biến hóa, khiến người ta khó nắm bắt.“Con cũng không muốn làm bác sĩ......” Trình Nghị quả thật không nói chuyện là có thể ngủ mất, nhưng nó 5 rưỡi sáng đã ngủ dậy Tấn đột nhiên ý thức được mình chưa từng nói về tương lai với con, bèn hỏi “Vậy tương lai con muốn làm gì?”“Làm kỹ sư phần mềm, con sẽ viết phần mềm.” Ngữ khí Trình Nghị không khỏi đắc Tấn gật gật đầu “Được, về làm công ty niêm yết nào đó, để cha của con nghỉ hưu sớm hưởng thụ nhân sinh.”“Cha thật tầm thường, sao chỉ biết đến tiền thế?” Trình Nghị ghét bỏ bĩu môi, “Khoa học kỹ thuật có thể thay đổi thế giới, Lông Chim Nhỏ nói, con có năng lực giúp đỡ người khác. Con đã nghĩ rồi, trước tiên làm phần mềm giúp trẻ em li tán với cha mẹ tìm kiếm song thân, ầy, đến lúc đó cha phải đầu tư vốn khởi động cho con á.”Lãnh Tấn hơi ngây ra — Hà Vũ Bạch nói với Trình Nghị cũng là suy nghĩ hắn muốn truyền lại cho con, hơn nữa chuyện đứa nhỏ này muốn làm, rõ ràng là vì hắn — bỗng cười nói “Còn nói cha tầm thường, con không phải cũng bắt đầu đã nhắc đến tiền? Có bản lĩnh tự lôi kéo đi, cha con vẫn nợ ngân hàng đó.”Thấy Trình Nghị sụp khóe miệng, Hà Vũ Bạch sờ sờ đầu nó nói “Trình Nghị, chuyện tiền nong, em có thể tìm anh Diễn Vũ, mấy hạng mục anh ấy quản lý, anh nhớ có ngạch đầu tư vào phát triển phần mềm máy tính.”“Oa! Vậy thì tốt quá!”Trình Nghị xoạt cái ngồi dậy, kích động ôm lấy Hà Vũ Bạch. Vỗ vỗ lưng Trình Nghị, Hà Vũ Bạch theo bản năng nhìn kính chiếu hậu, lại ở trong gương nhìn thấy chân mày Lãnh Tấn hơi cau thực tế, tâm tình Lãnh Tấn lúc này lại hơi buồn Diễn Vũ? Mẹ nó...... đây không phải mình kém vai vế với Lông Chim Nhỏ? Văn ánThiếu niên thiên tài Hà Vũ Bạch nuôi chí quyết tâm muốn làm bác sĩ cứu tử phù thương giống như hai ông bố, nhưng không biết làm sao thấy máu là choáng, chỉ có thể sau khi bị vô số bệnh viện từ chối quay về bệnh viện mà cha làm chủ tịch giữ chức chuyên gia chẩn đoán đối mặt với người lãnh đạo trực tiếp Lãnh Tấn suốt ngày dựa vào mắng chửi người bơm huyết áp, chỉ nhận kỹ thuật không nhận người, cậu thận trọng hành nghề y đồng thời còn thận trọng kín kẽ giấu diếm thân phận “Cá nhân liên quan lớn nhất của toàn bộ bệnh viện”.Trong quá trình lần lượt tay trong tay cứu vớt sinh mạng, hai người từ đối đầu đến hiểu nhau kính trọng nhau, cuối cùng là Hà Vũ Bạch hãm sâu vào tấn công “Anh hiểu em nhất” của Lãnh Tấn......Lãnh Tấn Chủ nhiệm ngoại khoa tay phải thần thông giải phẫu từ cổ trở xuống biết làm hết chính là tính tình không tốt Vũ Bạch Bác sĩ thiên tài chẩn đoán bệnh lý dược học mọi thứ tinh thông nhưng thấy máu là choáng không lên bàn mổ thúc công, chênh lệch 15 tuổi. Tên gốc của truyện là《Đại thúc công của tôi đắc tội với mọi người》 Trực ca đêm đến 3h sáng, người bệnh ít đi rất nhiều. Lúc rảnh chờ kết quả kiểm tra, Hà Vũ Bạch pha cho mình cốc ngũ vị tán. Vừa uống được một nửa, đột nhiên bị tiếng cười phát ra trong phòng giải khát dọa hết 2 hộ sĩ đang tám chuyện, lúc này không biết nói cái gì, Hà Vũ Bạch quay đầu lại nhìn các cô cười đến ngửa tới ngửa lui. Các hộ sĩ thấy Hà Vũ Bạch nhìn về phía phòng giải khát, cười khoát khoát tay với cậu, nói tiếng “Xấu hổ quá, dọa cậu rồi hả bác sĩ Hà”.Hà Vũ Bạch cũng cười với các cô. Điều giải cảm xúc thích hợp vô cùng cần thiết, không khí cười đùa rất trợ giúp cho trạng thái làm xe cứu thương đưa tới một ông cụ suy hô hấp, Hà Vũ Bạch sau khi kiểm tra, nhất trí ý kiến với bác sĩ khám gấp — ra thông báo bệnh tình nguy kịch, để cho người nhà chuẩn bị hậu sự. Tiếng khóc phát ra trong sảnh khám gấp đối lập rõ ràng với tiếng cười phòng giải khát lúc nãy, Hà Vũ Bạch mở to mắt, nén nước mắt chuyển động trong hốc dù thường thấy sinh ly tử biệt, cũng không cách nào mỗi một lần đều có thể thản nhiên đối mặt với cái rưỡi, Lãnh Tấn mang theo khí lạnh toàn thân đi vào phòng làm việc, phát hiện Hà Vũ Bạch làm ổ trên sofa ôm đệm dựa đang ngủ say. Ánh nắng sớm xuyên qua kẽ hở cửa chớp loang lổ phủ tren áo trắng, ôm lấy thụy nhan hơi có vẻ mệt mỏi của bác sĩ trẻ Tấn nhẹ nhàng kéo ngăn kéo ra, đặt chìa khóa xe Lãnh Tấn cảm thấy ngoài ý muốn chính là, Hà Vũ Bạch có thể cắt chỉ giúp người bệnh. Lúc dẫn thực tập sinh kiểm tra phòng, hắn thấy Hà Vũ Bạch tỉ mỉ nghiêm túc nhổ đinh cho bệnh nhân suýt bị xương cá đâm chết.“Sao không ngủ thêm một lát?” Vừa lật xem ghi chép bệnh nhân, Lãnh Tấn vừa hỏi Hà Vũ dọn đinh khâu trong khay, Hà Vũ Bạch thẳng người, nhìn về phía sau hắn “Anh ở trên hành lang quát người, đánh thức tôi.”Thực tập sinh vừa mới bị quát đứng sau Lãnh Tấn ủy khuất rũ khóe Tấn quay đầu lại nhìn một cái, nói “Hồi tôi thực tập cũng không ít bị chủ nhiệm mắng, giờ không chịu tủi thân nhiều chút, sau này đảm bảo bị hiện thực dạy làm người.”“Trên thực tế, anh là người đầu tiên mắng tôi.” Hà Vũ Bạch thản nhiên nhìn hắn, “Tôi trước đây ở bệnh viện, đồng nghiệp phần lớn rất khách khí với tôi. Tôi biết bọn họ nghĩ thế nào, đều biết tôi ở không lâu.”Lãnh Tấn bình luận “Làm một ngày cũng là làm, tiến trình bệnh tình thay đổi trong nháy mắt, chỉ cần nhận bệnh nhân thì phải chịu trách nhiệm.”“Thời gian tôi ở Đại Chính đã coi như phá kỷ lục, trước đây lần nghỉ việc nhanh nhất, từ lúc vào đến khi ra ngoài, 6 tiếng.” Ngữ khí Hà Vũ Bạch hơi có vẻ bất đắc tới hồi đó Hà Vũ Bạch nhận chức bất mãn 4 tiếng đồng hồ mình đã muốn đuổi người ra, Lãnh Tấn hơi thấy lúng túng. Để che giấu phần lúng túng này, hắn xoay mặt lườm mấy thực tập sinh nơm nớp lo sợ chờ vấn đề ở đằng sau —“Triệu chứng lâm sàng của rò thực quản có những gì?”Các thực tập sinh nháo nhào quăng ánh mắt cầu cứu về phía Hà Vũ Bạch. Hà Vũ Bạch chớp chớp mắt, bày ra vẻ mặt không liên quan đến mình, bê khay lên không nói một lời rời khỏi phòng thực tập sinh là mục giải trí sáng sớm của chủ nhiệm Lãnh, cậu không tiện đánh mất hứng của người trưa đến nhà ăn ăn cơm, Diêu Tân Vũ thấy Hà Vũ Bạch giơ đũa, nhìn chằm chằm điện thoại còn cười ngu đầy mặt. Đi vòng qua sau lưng Hà Vũ Bạch đứng lại, Diêu Tân Vũ khẽ cong người, nín thở chốc lát đột nhiên hỏi “Cười ngu gì vậy?”Sau lưng đột nhiên truyền đến giọng nói dọa Hà Vũ Bạch suýt nữa đánh rơi điện thoại vào cơm. Cậu nhanh chóng úp điện thoại xuống, quay đầu nhìn chằm chằm Diêu Tân Tân Vũ duỗi cánh tay đặt khay xuống đối diện Hà Vũ Bạch, kéo ghế ra ngồi xuống, chọc đũa về phía điện thoại cậu giơ cằm “Yêu đương rồi à, bác sĩ Hà?”Hà Vũ Bạch lắc lắc đầu “Nói chuyện với bạn.”Âu Dương Diễn Vũ đi Indonesia công tác với cha, đang gặp phải động đất sóng thần, cha bảo y áp tải xe đến khu thảm họa đưa vật liệu. Trên đường xe lún trong vũng bùn y ra tay đẩy giúp, kết quả bị bánh xe không di chuyển bắn bùn đầy người, vừa gửi cho Hà Vũ Bạch một tấm ảnh mình như tượng mặt tinh xảo đẹp đẽ như vậy, lại bỗng quấn thành tượng binh lại Âu Dương Diễn Vũ một câu “Tự cậu chú ý an toàn”, Hà Vũ Bạch thu lại điện thoại, cúi đầu ăn cơm đầy miệng, Diêu Tân Vũ nuốt canh xuống sau đó nói “Bác sĩ Hà, có người thích hợp giới thiệu cho cậu, ế bền vững 32 năm, là chưa gặp được người thích hợp.”“Tôi không tin.” Hà Vũ Bạch cười cười, “Anh xem ra không hề giống người độc thân.”Diêu Tân Vũ vội vàng lắc đũa “Nè, cậu nhầm rồi, tôi chuyên tình lắm đấy, chưa từng tùy tiện tung hoa đào.”“Tôi nghe anh suốt ngày gọi các hộ sĩ là chị’, nhưng các cô ấy phần lớn nhỏ hơn anh.”“Đây gọi là sách lược.” Diêu Tân Vũ đắc ý cười, “Tôi suốt ngày đâu có nhiều thời gian nhìn chăm chăm 6 cái giường như vậy, miệng ngọt, có biến nhỏ các y tá xử lý giúp tôi.”“Vậy tôi phải học anh.” Hà Vũ Bạch nói, lựa ra nguyên liệu trong thức thế cậu dùng đũa không quá chính xác, trở tay còn va chạm, có một hạt hoa tiêu gắp mãi cũng không lên. Diêu Tân Vũ nhìn, duỗi đũa gắp ra giúp cậu. Hành động này trong mắt mọi người xung quanh, lộ vẻ có chút thân mật.Đứa nào re-up là chóĐến chiều liền có tin đồn truyền ra, nói bác sĩ Diêu và bác sĩ Hà khu 1 hồi trưa ở nhà ăn, gắp thức ăn cho nhau. Truyền đến trong tai Lãnh Tấn, hắn nghe khó giải thích được có chút khó chịu. Đến lúc vào phòng giải phẫu, hắn lại thấy Diêu Tân Vũ đang trêu chọc hộ sĩ phòng giải phẫu, bèn sau khi phẫu thuật xong gọi người vào phòng làm việc dạy dỗ.“Biết tại sao cậu độc thân nhiều năm như vậy không?” Hắn hỏi Diêu Tân Tân Vũ ngồi trên sofa nghịch mô hình đầu lâu, nghe thấy chủ nhiệm lên tiếng, trợn mắt nói “Bởi vì em quá đẹp trai, người khác sợ không với cao được.”“Nghiêm túc chút được không!?” Lãnh Tấn quơ một chồng bệnh án đã đóng gáy đập vào trên người Diêu Tân Vũ, “Yêu đương thái độ phải đoan chính, cậu cái tên ăn trong bát nhìn trong nồi, ai có thể một lòng với cậu?”Diêu Tân Vũ ôm bệnh án hít khí “Chủ nhiệm, anh có phải hiểu lầm gì rồi không, em vẫn luôn một lòng với anh đó.”Mắt Lãnh Tấn híp lại, làm bộ xắn tay áo muốn đánh hắn.“Đừng đừng đừng, giỡn đấy.” Diêu Tân Vũ dịch dịch mông về phía sau, “Chủ nhiệm, sao anh đột nhiên quan tâm vấn đề cá nhân của em?”Lãnh Tấn chuyển ánh mắt đến trên màn hình máy tính, một bên xem phim X-quang nhìn như tùy ý nói “Tôi nghe nói, cậu gần đây rất thân với bác sĩ Hà.”“Trời đất chứng giám, em và bác sĩ Hà tuyệt đối là tình chiến hữu thuần khiết.” Diêu Tân Vũ giơ tay thề, “Em nói các anh gần đây đều sao thế, An Hưng nói em thích Từ Diễm, anh lại nói em có một chân với Hà Vũ Bạch?”Lãnh Tấn quét hắn một cái “Tôi mặc kệ cậu thích ai, tóm lại bệnh viện có quy định, yêu đương cùng khu bệnh, phải điều đi một người.”“Hả? Bệnh viện mình còn có quy định không nhân đạo như vậy?” Diêu Tân Vũ tỏ vẻ không cách nào hiểu.“Cả bệnh viện đều giống nhau, để tránh xuất hiện sự cố chữa bệnh bao che cho nhau.” Lãnh Tấn tắt phim X-quang, tìm quy tắc chế định của bộ phận viện, in nội dung liên quan, “Tự xem thật kỹ.”Đứng dậy cầm lấy giấy trên máy in qua, Diêu Tân Vũ nhanh chóng xem một lần, bĩu môi “Vậy nếu em thật sự yêu đương với Hà Vũ Bạch, chủ nhiệm, anh giữ cậu ấy hay giữ em?”Ánh mắt Lãnh Tấn hơi ngưng lại, lặng im một lát căng nét mặt lại.“Không làm việc hẳn hoi chỉ lo yêu đương, cút hết cho ông!”Hà Vũ Bạch nghe nói mình và Diêu Tân Vũ truyền “Scandal”, vội vàng tìm An Hưng giải Hưng vẻ mặt kinh ngạc, hỏi “Bác sĩ Hà, cậu giải thích với tôi cái này làm gì?”Mặc dù kinh nghiệm yêu của Hà Vũ Bạch gần như bằng không, nhưng cậu có thể nhìn ra, An Hưng có ý với Diêu Tân Vũ. Cậu cũng không ngu đến mức chọc rách lớp cửa sổ này của người ta, đành phải tìm cớ “Y tá trưởng An, tôi hi vọng anh có thể giải thích thay tôi lúc các hộ sĩ khác lan truyền bát quái...... Tôi và bác sĩ Diêu thật sự không có gì, chỉ là lúc ăn cơm trưa, anh ấy gắp hoa tiêu ra khỏi đĩa giúp tôi.”An Hưng cau mày, nói thầm đây không phải càng tô càng đen nét mặt An Hưng Hà Vũ Bạch nhìn ra đối phương hiểu lầm sâu hơn, gượng cười tiếp tục giải thích “Tôi...... dùng đũa không tốt lắm......”“Mấy người thông minh các cậu, có chút tì vết ngược lại khiến người ta thích.” An Hưng giơ tay lên, ra hiệu cậu không cần tiếp tục, “Tin đồn chỉ ở người thông minh, bát quái khẳng định không phải từ khu 1 truyền đi, ít nhất trong phạm vi quản lý của tôi, không ai dám nói liên thiên.”“Được, tôi biết rồi.” Hà Vũ Bạch chỉ là không muốn để An Hưng hiểu lầm, tránh cho đối phương trong lòng có khúc mắc, nhưng không nghĩ đến ngược lại chọc đúng lúng túng lẫn cậu nghĩ, phương diện đối nhân xử thế, mình vẫn chưa đủ thành xúc Hà Vũ Bạch không thể xuống thấp quá lâu, vừa về phòng làm việc đã bị Lãnh Tấn gọi đi nhận chẩn. Khu bệnh từ phòng khám nhận vào một bệnh nhân, khó thở, sốt cao không lui, ngoại trừ bạch cầu hơi thấp, các kiểm tra cơ bản khác không phát hiện dị bệnh thuật lại triệu chứng cổ họng đau, kiểm tra phần họng chỉ nhìn thấy hơi sưng đỏ. Nếu đường hô hấp bị nhiễm, đây cũng là triệu chứng rất bình thường. Hà Vũ Bạch và Lãnh Tấn cùng thảo luận một lúc lâu, cũng không tìm ra bệnh giống với triệu chứng người bệnh miêu tả. Nhưng chụp X-quang không thấy phổi và khí quản người bệnh có vấn đề, khó thở không cách nào giải 2 tiếng, tình hình người bệnh chuyển biến xấu, nhiệt độ cơ thể hiển thị hơn 40, hô hấp bị cản trở độ bão hòa oxy trong máu nhanh chóng giảm xuống, phải tiến hành cắm ống khí quản đảm bảo hô hấp thông suốt. Hành hạ đến 10h vẫn không có kết luận, Lãnh Tấn không dám đi, Hà Vũ Bạch cũng chủ động ở lại tăng phòng họp, tiếng lật giấy thỉnh thoảng truyền đến, hai người ngồi đối diện hai bên bàn hội nghị, trao đổi ghi chép chẩn bệnh của bệnh ghi chép, Lãnh Tấn ngẩng đầu trưng cầu ý kiến Hà Vũ Bạch “Viêm mạch?”Hà Vũ Bạch cau mày “Tôi lúc nãy cũng suy tính có thể là cái này, nhưng nước tiểu và Globulin miễn dịch đều chưa thấy khác thường, huyết áp vẫn thấp.”“Lúc đầu, dấu hiệu lâm sàng chưa chắc đã hiện rõ.” Lãnh Tấn nói xong cũng tự lắc đầu, “Nhưng viêm mạch sẽ không phát bệnh nhanh như vậy, người nhà nói hắn vẫn rất khỏe mạnh.”“Vẫn là suy xét nhiễm virus đi.” Bóp sống mũi, Hà Vũ Bạch mệt mỏi khép báo cáo trong tay, “Làm PCR.”Thức đêm 2 ngày ngủ không được 2 tiếng, buồn ngủ.“Vậy phải chờ đến ngày mai mới có kết quả, tôi xem tình hình người bệnh, không chống đỡ được bao lâu.” Lãnh Tấn gọi cậu, “Đi, đi ăn trước gì đó.”“Không thể gọi ngoài sao?” Có thời gian ra ngoài ăn cơm, Hà Vũ Bạch cảm thấy không bằng cuộn tròn trên sofa phòng làm việc chủ nheiẹm ngủ 20 bộ dạng chỉ cần nằm phẳng là có thể ngủ của cậu, Lãnh Tấn ném đồ trong tay lên bàn, đứng dậy hỏi “Muốn ăn gì? Tôi mang về cho cậu.”“Cháo trắng và — oáp —” Hà Vũ Bạch ngáp lớn một cái, “Trứng rán, rán một mặt, lòng đào.”Lãnh Tấn giơ tay lên đè phẳng nếp nhăn ấn đường — Quán ăn nhanh dưới tầng là Michelin à, lại còn rán một mặt. Biết Âu Dương Diễn Vũ bị thương, Trình Nghị cách một lát sẽ đến xem y còn tỉnh không, sau đó dứt khoát dịch ghế tới bên giường ngồi trông vừa mới kết, sao hôm nay gặp lại đã gặp phải tai họa bất ngờ rồi?Trịnh Vũ Hoàng rất khó chịu với nhóc thối xuất hiện ở phòng bệnh, đến lúc Diễn Vũ tỉnh dậy nhìn thấy đầu tiên nên là cậu mới đúng! Nhưng cậu lại không tiện gây khó dễ với một đứa trẻ 14 tuổi, có thể làm duy nhất chính là theo Âu Dương Diễn Vũ đổi hướng ngủ dịch ghế tới lui, đảm bảo đối phương bất cứ lúc nào mở mắt cũng có thể nhìn thấy thối này còn là cục cưng lắm vấn đề, ngồi đó cằn nhằn hỏi không ngừng.“Trịnh Vũ Hoàng, anh thích ngôi sao NBA nào nhất?”“Trịnh Vũ Hoàng, lúc anh slam dunk ngầu lắm luôn, dạy em được không?”“Trịnh Vũ Hoàng, khối bọn em có một cô gái Hàn Quốc siêu thích anh, anh có thể để em chụp tấm hình không?”“Trịnh Vũ Hoàng, em —”Trịnh Vũ Hoàng ầm ầm đứng dậy, trên cao nhìn xuống Trình Nghị. Cảm giác áp bách chiều cao mang đến khiến Trình Nghị nuốt khan nước miếng, vẻ mặt căng thẳng nhìn cậu.“Diễn Vũ cần nghỉ ngơi, xin em hãy yên tĩnh.”Chênh lệch với chiều cao 1m93 hoàn toàn khác biệt, giọng Trịnh Vũ Hoàng hết sức trầm thấp, khiến Trình Nghị có loại cảm giác sàn nhà dưới chân bị đối phương cộng chớp chớp mắt, giơ tay làm động tác kéo khóa Trình Nghị bị Hà Vũ Bạch gọi đi ăn cơm, Âu Dương Diễn Vũ rốt cục động mĩ mắt, mở mắt ra. Thuốc mê của y vẫn chưa hết, tầm mắt sau khi mơ hồ điều chỉnh tiêu điểm trên mặt Trịnh Vũ Hoàng, hữu khí vô lực hỏi “Em...... thi đấu mấy giờ?”“8h, vẫn có thể ở bên anh một lát.”Trịnh Vũ Hoàng được Hà Vũ Bạch nhắc nhở, Âu Dương Diễn Vũ trong lúc phẫu thuật tê liệt toàn bộ, cho dù tỉnh dậy, đại khái còn phải 2-3 ngày vây trong trạng thái hỗn loạn, hơn nữa rất không nói đạo lý. Y nói gì cứ kệ y nói, nếu không kích động lên sợ y xé rách vết Dương Diễn Vũ cau mày, oán trách chân ứng thần kinh, Hà Vũ Bạch cũng có nhắc tới. Tổn thương đến thần kinh cột sống, chân đau cũng bình thường, cũng là hiện tượng tốt, điều này nói rõ giải phẫu thành công. Nhưng đối với bác sĩ mà nói là hiện tượng tốt, đối với Trịnh Vũ Hoàng mà nói, thì là đau lòng vô cùng.“Đau chỗ nào, em xoa giúp anh.” Cậu cách chăn đơn nhẹ nhàng xoa bắp chân giúp Âu Dương Diễn Vũ.“Không phải chỗ đó......” Âu Dương Diễn Vũ lộ vẻ có chút khó chịu, “Là bên trên! Bên trên!”Bàn tay to có thể cầm bóng rổ di chuyển lên trên, tiếp tục bóp đùi giúp y.“Không đúng không đúng!”Trên thực tế Âu Dương Diễn Vũ cũng không rõ mình rốt cuộc đau chỗ nào — Thân thể y đang đối kháng với thuốc tê liệt đại não. Trịnh Vũ Hoàng hỗn loạn, một lúc bóp bên trên một lát xoa phía dưới, nhưng chỗ nào cũng không đúng, đành phải thò ngón tay đè lại bả vai xoay lung tung của đối phương.“Nhịn chút đi, Diễn Vũ, chờ Tiểu Bạch đến khám cho anh.”“Em sao không nhịn! Em biết anh đau nhiều thế nào không!?”“Em không biết! Nhưng nếu có thể chịu tội thay anh em đã thay anh rồi!” Cảm nhận được tủi thân ngang ngược của đối phương, Trịnh Vũ Hoàng thật sự hận không thể nhào y vào trong thân thể bảo vệ mới được, “Diễn Vũ, Diễn Vũ, không làm ồn nữa, nghe lời, em gọi điện thoại cho Tiểu Bạch ngay đây.”“Ưm...... lạnh...... lạnh......”Âu Dương Diễn Vũ đột nhiên khớp hàm run lên, thân thể theo đó cũng bắt đầu run rẩy, tiếp đó giường cũng rung theo. Sau khi phẫu thuật đột phát rùng mình, đa số là bởi vì thuốc mê ảnh hưởng đến khống chế của trung khu thần kinh đối với nhiệt độ cơ thể. Nhưng Trịnh Vũ Hoàng không hiểu cái này, đòi mạng chính là Hà Vũ Bạch cũng không nói với cậu sẽ xuất hiện tình huống thế này, bỗng hơi hoảng.“Diễn Vũ?” Trịnh Vũ Hoàng nhanh chóng ânh chuông gọi, sau đó lớn tiếng gọi y, “Diễn Vũ anh nói chuyện!”“Vũ...... Hoàng...... Vũ...... Hoàng” Răng không ngừng va vào nhau khiến Âu Dương Diễn Vũ không cách nào biểu đạt đầy đủ ý của mình, “Anh...... chờ...... thành...... người......”“Anh chờ cái gì?!” Vành mắt Trịnh Vũ Hoàng cũng gấp đỏ Âu Dương Diễn Vũ run đến một chữ cũng không nói ra này hộ sĩ trực ban đi vào nhìn thấy, vội vàng gọi điện thoại cho Lãnh Tấn. Lãnh Tấn đã gặp nhiều, không coi là chuyện gì, trực tiếp dặn dò hộ sĩ trong điện thoại. Hắn cũng không nhắc với Hà Vũ Bạch, mà chờ đối phương chậm chạp ăn cơm xong về khu vào cửa khu bệnh, Lãnh Tấn chợt thấy trước mắt nhiều thêm một bóng đen cao lớn, tiếp đó liền bị một cỗ lực mạnh đẩy lên tường. Hắn vừa định nổi cáu, nhưng thấy rõ người đẩy mình là Trịnh Vũ Hoàng, lập tức nuốt lời trở lại trong sư tính chó gì vậy? Hắn chửi thầm, nếu không phải nhìn vào phần cậu là bạn của Hà Vũ Bạch, ông đây hôm nay đã để cậu nằm trong khu bệnh!“Vũ Hoàng!”Hà Vũ Bạch mắt thấy em trai vung nắm đấm muốn đánh Lãnh Tấn, vội vàng nhào tới ôm chặt lấy cánh tay đối phương. Trịnh Vũ Hoàng không rút tay, ngược lại nổi giận mắng Lãnh Tấn “Con mẹ nó anh có phải bác sĩ không! Diễn Vũ sắp chết anh còn ở đó lề mề cái rắm!”Không đợi Lãnh Tấn nói chuyện, Hà Vũ Bạch gấp trước “Diễn Vũ sao thế!?”“Anh ấy cứ kêu lạnh mãi! Run rẩy! Không có nói chuyện được!”“Lạnh rùng mình sau khi phẫu thuật, không có gì đáng kinh ngạc. Tôi vừa mới viết lời dặn, dùng thuốc là không run nữa.” Lãnh Tấn vừa nói vừa cau mày xoa gáy — Mẹ sư, lần này đập đầu cứng vãi.“Anh khám rồi liền nói không sao!” Trịnh Vũ Hoàng mới mặc kệ mấy thứ đó, cậu vừa rồi suýt nữa cho rằng Âu Dương Diễn Vũ sẽ ngừng thở trước mặt mình, tất cả tức giận đều vung lên người Lãnh Tấn —“Con mẹ nó anh chính là lang băm!”“Trịnh Vũ Hoàng em ngậm miệng cho anh!”Hà Vũ Bạch hét lớn một tiếng, xung quanh lập tức im lặng đến một cây kim rơi cũng có thể nghe thấy. Trừ Trịnh Vũ Hoàng, ở đây đều chưa từng thấy cậu cáu giận, đại cô nương lên kiệu một nói, giọng này thật sự rất dọa người.“Xin lỗi chủ nhiệm Lãnh.” Hà Vũ Bạch ra lệnh, “Anh ấy từng cứu vô số người, em không có lý do mắng anh ấy lang băm.”Trịnh Vũ Hoàng quay đầu đi, không cam lòng nhìn chằm chằm bức tranh tuyên truyền trên tường. Hà Vũ Bạch duỗi tay vặn mặt cậu qua, lại giơ ngón tay khác chỉ về phía Lãnh Tấn, vẻ mặt kiên định lặp lại mệnh lệnh “Trịnh Vũ Hoàng! Anh bảo em nói xin lỗi!”Lãnh Tấn vừa định khoát tay nói “Thôi” — Đều là người trưởng thành, cần mặt mũi, cần gì — chợt nghe Trịnh Vũ Hoàng lẩm bẩm một tiếng “Xin lỗi”.Vẻ mặt nghiêm nghị của Hà Vũ Bạch lập tức mềm xuống, dùng tay đặt trên ngực Trịnh Vũ Hoàng an ủi cảm xúc đối phương, lại khôi phục thành dáng vẻ ôn nhu như nước bình lời vậy? Chờ chút, Lãnh Tấn đè lấy cái gáy đau đớn nhíu mày, đây không phải phương thức giáo dục cho một cái tát rồi đút táo ngọt sao?Xác nhận các chỉ tiêu của Âu Dương Diễn Vũ ổn định không khác thường, Lãnh Tấn về phòng làm việc thu dọn đồ đạc tan làm. May mà con trai ở quán ăn nhanh chơi với con Thìa, không nhìn thấy cảnh cha lúc nãy chịu Vũ Bạch gõ cửa kính mờ đi vào, mím môi nói “Chủ nhiệm Lãnh, tôi lại xin lỗi anh thay Vũ Hoàng, tính của nó, anh đừng trách nó.”“Thôi, bạn của cậu, tôi sẽ không tính toán.” Lãnh Tấn giương mắt nhìn cậu, đột nhiên nở nụ cười, “Bác sĩ Hà, cậu lúc nãy cừ thật, sàn nhà cũng sắp bị cậu rống thủng.”Hà Vũ Bạch ngượng ngùng nói “Tôi cảm thấy nó quá đáng...... mắng anh như vậy.”“Nó đẩy tôi lên tường, không quá đang?”“Hả?”Hà Vũ Bạch lúc này mới nhớ tới Lãnh Tấn còn bị em trai đẩy một cái, bèn tiến lên bắt mạch gáy đối phương — Ầy, cục to cách giữa hai người đủ gần, đến mức Lãnh Tấn cũng có thể thấy rõ lông tơ trên mặt Hà Vũ Bạch, giữa hô hấp tràn đầy mùi của đối phương. Cảm giác xuân tâm nảy mầm hồi trẻ lại đánh tới, nhịp tim Lãnh Tấn bỗng nhiên kịch liệt, máu tuôn ra bắt đầu từ động mạch trào mạnh đến từng ngóc ngách thân thể.“Nếu không, đi chụp — chủ nhiệm Lãnh?”Hà Vũ Bạch nói một nửa bỗng nhiên bị Lãnh Tấn túm lấy cánh tay, bỗng có chút không biết làm sao. Lãnh Tấn nhìn chăm chú mặt Hà Vũ Bạch, do dự chốc lát, buông tay ra.“Không cần, không phải chuyện lớn.” Hắn xoay người lấy áo khoác xuống mặc vào, hít sâu một hơi, hết sức bình phục nhịp tim kịch liệt, “Cậu về nhà sớm chút, làm liên tục 2 ngày 1 đêm rồi.”Theo bản năng che nơi lúc nãy bị Lãnh Tấn túm chặt, Hà Vũ Bạch xoắn xuýt nói “Vậy...... mai gặp.”Là ảo giác sao? Cậu sao cảm thấy lúc nãy Lãnh Tấn hình như muốn hôn cậu?“Mai gặp.”Lãnh Tấn nói, giơ tay đè ngực — Trái tim không nghe lời này vẫn đang đập loạn thùng Dương Diễn Vũ tốn 3 ngày triệt để thoát khỏi ảnh hưởng của thuốc mê, nhưng đầu óc mặc dù rõ ràng, nhưng vẫn không thể xuống đất đi lại. Y vừa nhìn thấy Trịnh Vũ Hoàng liền biết đối phương đã bỏ cả thi quý, nhưng lại không thể Vũ Hoàng râu ria xồm xoàm mang theo quầng thâm mắt, mắt trông mong trông coi y. Lớn như vậy lại làm ổn trên sofa đơn ngủ, nhìn thấy tủi thân. Y nhân lúc Trịnh Vũ Hoàng đi tắm gọi mười mấy cuộc điện thoại, vận dụng tất cả quan hệ đè xuống hành động lỗ mãng của đối phương, nếu không Trịnh Vũ Hoàng đời này cũng đừng nghĩ về NBA chơi bóng sư, Âu Dương Diễn Vũ chịu đau chửi, suốt ngày để ông chùi mông cho mày!Hà Vũ Bạch đi vào kiểm tra phòng, thấy Âu Dương Diễn Vũ nằm bò ở đó chọt màn hình điện thoại trút giận, đi tới cười hỏi “Giờ nhận ra tớ là ai không?”“Tớ nhận nhầm cậu? Không thể nào.” Âu Dương Diễn Vũ chết không thừa nhận.“Chiều qua lúc đến thăm cậu, cậu còn kéo tay tớ, khóc nói Chú Hà, cháu không muốn phẫu thuật’.”“Ặc......” Âu Dương Diễn Vũ lập tức chuyển hướng đề tài, “Trịnh Vũ Hoàng! Mày chết đâu rồi? Mau cút ra ngoài gọt táo cho anh!”Nghe ngữ khí bạn thân tức đến nổ phổi, Hà Vũ Bạch triệt để thở phào — Ổn rồi, không có vấn đề, vẫn như trong phòng tắm bị hét ra ngoài, Trịnh Vũ Hoàng tắm thơm tho sạch sẽ chỉ mặc quần jean, trần thân trên, khom lưng tìm T-shirt sạch trong vali. Cậu là vóc người đẹp không sợ lộ thịt, nhưng khiến An Hưng đẩy cửa vào thay thuốc không biết để mắt ở thích sáng T-shirt vào, Trịnh Vũ Hoàng lau mái tóc ướt nhẹp, cúi đầu nhìn về phía An Hưng “Y tá trưởng An, mặc anh đỏ quá.”Chiều cao của hai người chênh lệch có thể phát thủy điện, nó mỗi lần nói chuyện với An Hưng đều cảm thấy xương cổ mỏi. Cơ mà y tá trưởng vóc người nhỏ này người thật sự không tệ, chăm sóc Âu Dương Diễn Vũ rất tốt, làm việc lại nhanh nhẹn, cậu rất thích người này.“À, vừa nãy chạy tầng trên tầng dưới.” An Hưng gượng cười đặt khay xuống, đưa tay vén chăn đơn lên, “Diễn Vũ, nhịn chút, hơi trở mình đi, nên tiêu độc cho ống niệu đạo rồi.”Âu Dương Diễn Vũ túm chăn đơn, mở to mắt “Chờ chút! Trịnh Vũ Hoàng, cậu ra ngoài cho ông!”Hà Vũ Bạch nghe, xoay người đẩy em trai đi ra ngoài. Mặc dù phụ tùng nên có mọi người đều giống nhau, nhưng dù sao cũng không phải thời nối khố cùng cởi truồng tắm, vẫn phải tôn trọng đời tư của người khỏi cửa phòng bệnh, Trịnh Vũ Hoàng hừ nhẹ một tiếng nói “Ngủ cũng ngủ rồi, không biết anh ấy xấu hổ cái quái gì.”Lời này khiến Hà Vũ Bạch lần đầu tiên cảm nhận được tóc xoăn nổ thẳng là cảm giác gì.

diệu thủ đan tâm